.
.
[1]
Anh làm tôi nhói đau
Lặng lẽ khóc trên taxi
Anh không muốn hiểu cho tôi
Anh nói lao vào tôi là sai lầm
Rằng tôi là thuốc độc
Tôi đành ra đi
Về với vòng tay người con gái tôi yêu
Người duy nhất tôi chưa làm phật lòng
Cô ấy rất khó tính
Nhưng hùng hổ như lửa
Tôi làm hết sức để đáp ứng cho cô ấy
Mở nhạc tình, cùng khiêu vũ
trong phòng khách, nhưng người ngoài nhìn vào
chỉ thấy con bé đứng múa một mình,
tự vỗ về.
[ĐK]
Họ nói, "Em quá tầm của tôi,
Em là gánh nặng
Em hơi quá sức tôi"
Nên họ lùi bước, tìm con đường mới
Tôi hiểu, tôi là gánh nặng
Làm cho anh hứng lên rồi để anh đi
Tôi là gánh nặng cho
Ê-a-na-na-na... tất cả mọi người.
[2]
Thật ra tôi chỉ là món đồ chơi
được mọi người thích
cho đến khi tôi hết chiêu trò
thì họ chán tôi.
Biết rằng sẽ vui lắm
chơi bời qua đêm thâu, nhưng
từng mùa hạ tươi đẹp đó
xé nát bản thân tôi cho đến khi em đi mất
Có lẽ tôi nên ở một mình.
[ĐK]
Họ nói, "Em quá tầm của tôi,
Em là gánh nặng
Em hơi quá sức tôi"
Nên họ lùi bước, tìm con đường mới
Tôi hiểu, tôi là gánh nặng
Làm cho anh hứng lên rồi để anh đi
Tôi là gánh nặng cho
Ê-a-na-na-na... tất cả mọi người.
.
Rồi họ sẽ thấy
Tôi tan vào mặt trời
Rồi các người sẽ thấy
Tôi tan vào mặt trời